Hôm nay, mưa đã tạnh nhưng nước lũ vẫn chưa rút hết. Mấy ngày nay trời mưa to không dứt, nước ngập gần hết con đường dẫn vào trường. Nhiều bạn trong ký túc xá không thể ra ngoài, còn các bạn ở trọ xa trường thì bị cô lập trong nhà. Lúc này, em thực sự cảm thấy lo lắng. Mọi thứ trở nên bất tiện, từ ăn uống đến sinh hoạt hàng ngày. Nhưng hôm nay, có một điều làm em thực sự xúc động.
Buổi sáng, khi nước lũ vẫn còn dâng cao ở nhiều nơi, các thầy cô trong khoa đã mang cơm và đồ ăn đến ký túc xá cho chúng em. Trời lúc đó mưa rất to, các thầy cô đã không quản ngại phân phát mang đồ đến tận cửa ký túc xá. Cảm giác cầm trên tay từng hộp cơm đó, em thực sự thấy ấm lòng. Những món quá tuy đơn sơ nhưng lại thật cần thiết vào thời điểm đó không chỉ giúp chúng em mà còn khiến em cảm nhận được tình yêu thương và sự quan tâm của thầy cô. Các thầy cô còn hỏi thăm từng bạn xem có gặp khó khăn gì không, và động viên chúng em cố gắng vượt qua giai đoạn này.
Những suất cơm, đồ khô đã được các thầy cô không quản ngại mưa bão vận chuyển đến tận KTX
Sau mấy ngày mưa bão, cuối cùng trời cũng bắt đầu quang đãng. Nước lũ đã rút bớt, và hôm nay, thầy trò chúng em cùng nhau ra ngoài để dọn dẹp lại trường. Mặc dù vẫn còn bùn đất, nước đọng khắp nơi, nhưng tất cả chúng em đều hăng hái. Các thầy cô cũng không ngại khó khăn, mỗi người một tay quét dọn, lau chùi. Nhìn thấy thầy cô, em thực sự cảm phục vì sự tận tụy và tinh thần không ngại gian khó của họ. Không chỉ đứng chỉ đạo, thầy cô còn cùng chúng em quét dọn từng khu vực lớp học, văn phòng và các dãy hành lang bị ngập.
Khi dọn dẹp xong ở khoa, thầy cô còn dẫn chúng em đến nhà của các giảng viên trong trường bị ảnh hưởng nặng nề bởi bão. Cả nhóm cùng nhau chuyển đồ, dọn bùn đất, lau chùi lại nhà cửa. Thầy cô lúc này không còn là những người giảng dạy nữa mà trở thành những người bạn đồng hành, cùng chúng em làm việc không mệt mỏi.
Mấy ngày qua là những kỷ niệm không thể nào quên đối với em. Lần đầu tiên trong cuộc đời sinh viên, em chứng kiến và cảm nhận được sâu sắc sự gắn bó giữa thầy trò. Dù cuộc sống có khó khăn, dù bão lũ có gây ra nhiều thiệt hại, nhưng chính những hành động giản dị của thầy cô – từ việc mang cơm miễn phí, đến cùng dọn dẹp sau bão – đã tạo nên sợi dây tình cảm bền chặt. Những ngày vừa qua giúp em hiểu rằng, thầy cô không chỉ là người giảng dạy kiến thức mà còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho chúng em trong những lúc khó khăn.
Bố mẹ ơi, bố mẹ yên tâm nhé, bọn con ở trên này rất ổn ạ
Việc giúp đỡ nhau trong những ngày bão lũ không chỉ là nhiệm vụ mà còn là tình người, là tinh thần đoàn kết mà em sẽ mang theo suốt cuộc đời. Em cảm thấy thật cám ơn thầy cô khoa QLTN thầy cô trường Đại học nông lâm TN
Nhật ký ngày mưa bão, Thái Nguyên 9/2024